"Like lullabies you are,
Forever in my mind.
I see you in all,
The pieces in my life.
Though you weren't mine,
You were my first love."
Nó thích nhạc của Yuna. Có cảm giác đó là thứ âm nhạc của một người lữ hành lãng đãng, trên đầu là bầu trời tự do, trong tim là những mảnh tình vun vỡ. Âm nhạc của một người phụ nữ Muslim - vừa phóng khoáng vừa kín đáo, vừa trần trụi vừa ảo diệu. Những giai điệu ấy buồn nhưng không thê lương, chúng không phải là những nốt trầm lặng yên mà nhảy nhót, trôi lênh đênh đến tận khuông nhạc cuối cùng.
Vì một lí do nào đấy, nó nhớ đến Lana Del Rey. Nó không nghe được nhiều nhạc của cô ấy. Nó sợ cái cảm giác thứ âm nhạc ấy đốt cháy trái tim nó, hoặc kéo lê linh hồn nó đi khắp những hành lang kí ức, bắt nó nhìn lại những nỗi đau mà nó đã cố chôn đi. Đấy là thứ âm nhạc da diết đến ám ảnh, rền rĩ với những nốt lặng sâu thẳm. Đằng sau những âm thanh ma mị là sự thổn thức cháy bỏng đến mức có thể thiêu rụi bất cứ linh hồn nào yếu đuối. Nó cảm giác thứ âm nhạc đó đặc biệt dành cho những kẻ cô đơn, cô đơn đến tột cùng, đến điên dại, đến mức trở nên nghiện cô đơn, thèm khát sự cô đơn, và có thể chảy nước mắt đau đớn trong những giây phút hạnh phúc nhất của cuộc đời.
"Will you still love me when I'm no longer young and beautiful?"


0 comments:
Post a Comment